Thầy ơi
Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọng
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua
Bài giảng thầy như chắp cánh ước mơ
Cho con bay khơi vùng trời cổ tích
Có những lúc lặng thầm con ngắm
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn.
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm
Sao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng
Đã đi qua một thời và con đã lớn
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la
Ở nơi xa theo hương bay của gió
Con gửi lòng mình thương kính đến thầy cô.
---------------------------------------------------------------------------------
Ơn Thầy
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà lòng con xao xuyến mãi không nguôi
Biết bao thời gian rồi? Đã trôi qua? Thầy ơi...
Những lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Giáo án, bảng đen cùng những viên phấn trắng
Thầy như người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu chào lần nữa
Trong tim con thầy nhen ngọn lửa
Để gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu!...
----------------------------------------------------------
Người lái đò
Bao lớp người thầy đã chở qua sông
Ai nhớ? Ai quên ?... con đò ngày xưa ấy?
Dòng sông vắng, người lái đò cần mẫn
Khuya sớm miệt mài, lặng lẽ buồn vui.
Giữa dòng đời vội vã nổi trôi
Con mới thấy mình còn nhiều khờ dại
Bài học xưa một lần con nghĩ lại
Vẫn hình như chưa hiểu hết cuộc đời.
Cho con một lần trở lại nhé thầy ơi
Thời thơ bé cùng những lời dạy bảo
Bài học thuộc lòng ... thôi không còn gượng gạo
Áp dụng vào đời con bỗng thấy tự tin.
Tiếng ai vang trong khoảng khắc im lìm
Nghe ấm áp như tiếng thầy ngày ấy
Giọt mồ hôi lăn dài trên trang giấy
Đưa con về ... kí ức mùa thi...
VT (st)